Tôi và em, đã là vợ chồng của nhau tròn một tuần. Một tuần không phải là một khoảng thời gian dài, nhưng đối với chúng tôi, đó là dấu mốc quý giá, đánh dấu sự chuyển mình từ tình yêu đôi lứa sang một bước ngoặt mới – hôn nhân. Cuộc hành trình của chúng tôi, từ hai năm yêu nhau đầy ngọt ngào cho đến ngày hôm nay, khi tôi gọi em là vợ và em gọi tôi là chồng, đều mang trong nó sự kỳ diệu của tình yêu và sự gắn kết không thể nào thay thế.

 

Hai năm trước, chúng tôi gặp nhau tại một buổi họp mặt bạn bè chung. Lúc đó, em như một làn gió mới, dịu dàng và tràn đầy sức sống. Ánh mắt em sáng lấp lánh, nụ cười của em như mặt trời xua tan những mây mù trong tâm hồn tôi. Còn tôi, dường như từ phút giây đó đã quyết tâm chinh phục trái tim em. Những buổi gặp mặt dần trở thành những buổi hẹn hò riêng tư, những cử chỉ ngượng ngùng trở thành những cái nắm tay thật chặt. Chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay, và yêu như thể chẳng có gì có thể chia lìa được chúng tôi.

 

Chúng tôi quyết định sống chung với nhau sau một năm yêu. Một quyết định mà đối với nhiều người có thể là quá nhanh, nhưng với chúng tôi, nó là tự nhiên, như việc mặt trời mọc vào mỗi sớm mai. Cuộc sống chung giúp chúng tôi hiểu nhau hơn, học cách chăm sóc lẫn nhau, và quan trọng nhất, học cách hy sinh cho đối phương. Tôi học cách nấu những món ăn em thích, dù ban đầu tôi chẳng giỏi bếp núc. Em học cách sửa lại những chiếc áo sơ mi của tôi, những đường may vụng về nhưng chứa đựng biết bao tình cảm.

 

Ngày cưới của chúng tôi diễn ra trong không khí ấm cúng, đầy ắp tiếng cười và lời chúc phúc từ bạn bè, người thân. Tôi vẫn nhớ khoảnh khắc em bước vào lễ đường, trong bộ váy cưới trắng tinh khôi, với nụ cười dịu dàng trên môi. Tôi đã nhìn em và nghĩ rằng: “Đây chính là người mà mình sẽ cùng đi hết quãng đời còn lại.” Chúng tôi đã cùng nhau thề nguyện, sẽ ở bên nhau trong mọi lúc, dù vui hay buồn, dù giàu sang hay nghèo khó, dù khỏe mạnh hay ốm đau. Và khi trao nhẫn cho em, tôi cảm thấy như cả thế giới này đang tan biến, chỉ còn lại em và tôi.

 

Tuần đầu tiên làm vợ chồng của chúng tôi thật tuyệt vời. Mọi thứ không quá khác biệt so với trước đây, vì chúng tôi đã quen sống chung với nhau, nhưng có một điều gì đó đặc biệt hơn. Cảm giác rằng chúng tôi giờ đây không chỉ là người yêu, mà còn là gia đình của nhau, khiến cho mọi thứ trở nên thiêng liêng và sâu sắc hơn. Tôi cảm thấy trách nhiệm với em nhiều hơn, muốn che chở và bảo vệ em khỏi mọi sóng gió của cuộc đời.

 

Chúng tôi bắt đầu bàn về tương lai. Chúng tôi muốn có một ngôi nhà nhỏ với khu vườn xanh mát, nơi mà mỗi sáng tôi và em có thể cùng nhau uống cà phê và ngắm mặt trời lên. Chúng tôi muốn có những đứa con – một bé trai kháu khỉnh và một bé gái dễ thương. Em thường hay trêu rằng, nếu đứa bé giống tôi, chắc hẳn sẽ là một đứa trẻ nghịch ngợm, còn nếu giống em, sẽ là một thiên thần nhỏ dịu dàng. Tôi luôn mỉm cười và đáp rằng, dù là trai hay gái, dù giống ai, tôi cũng sẽ yêu chúng bằng tất cả trái tim mình, bởi đó là kết quả của tình yêu mà tôi và em dành cho nhau.

 

Những buổi tối, chúng tôi nằm bên nhau, tay đan tay, cùng tưởng tượng về hình ảnh của một gia đình hạnh phúc. Chúng tôi bàn về những cái tên cho con, về việc em sẽ làm gì khi con đầu lòng khóc vào ban đêm, và tôi sẽ dạy con đi xe đạp như thế nào. Những giấc mơ đó khiến chúng tôi càng thêm hào hứng và hạnh phúc, bởi vì chúng tôi biết rằng, cuộc sống này sẽ không còn đơn thuần chỉ là của riêng mình nữa, mà là của chúng tôi – của gia đình nhỏ sắp tới.

 

Để chuẩn bị cho công cuộc có em bé, tôi và vợ tôi đã xem Vlxx Không Che rất nhiều bộ để học cách làm tình sao cho nhanh thụ thai. Khi xem xong, em và tôi liền leo lên giường để thực hành những tư thế dâm đãng ấy. Em không mặc đồ, cả tôi cũng thế, 2 cơ thể trần truồng cứ thế mà dán vào nhau mà vui vẻ lấp đầy với nhau. Nụ hôn của tôi dần di chuyển từ môi xuống cặp vú to của em và xuống cái mu lồn nứng đang chảy nước của em mà bú mút thật mạnh khiến cho em sướng vô cùng.

 

Cảm nhận cái lồn của em đã chảy nước quá nhiều, tôi liền nhét con cặc của mình vào trong cái mu lồn ấy mà nhấp. 2 mép lồn của em không ngừng mút chặt lấy con cặc của tôi, em mút chặt khiến tôi hưng phấn hơn mà nhấp mạnh không làm chồn em chảy nước nhiều hơn. Giữ chặt hông em, tôi bắt đầu đụ thật mạnh, mỗi một nhịp đụ mạnh và nện sâu vào bên trong cũng đủ khiến cho em sướng mà không ngừng rên rỉ lớn vì sự kích thích dâng trào do tôi đem lại. 

 

Tôi yêu em, yêu cách em chăm sóc tôi, yêu cách em quan tâm từng điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của chúng tôi. Em làm cho ngôi nhà trở nên ấm áp, biến những ngày bình thường thành những khoảnh khắc đặc biệt. Và em, luôn bên cạnh tôi, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, và cả những lo toan, đã khiến tôi cảm nhận rõ hơn về ý nghĩa của cuộc sống.

Vợ ơi anh yêu cái lồn của em mất rồi
Vợ ơi anh yêu cái lồn của em mất rồi