Tôi là Hằng, một cô giáo trẻ 27 tuổi, với tính cách khá trầm lặng và vẻ ngoài không nổi bật. Mỗi ngày, tôi bước vào lớp học với một tâm hồn đầy nhiệt huyết và lòng yêu thương dành cho những đứa trẻ. Nhưng khi lớp học tan, khi những tiếng cười và tiếng gọi “cô ơi” xa dần, tôi lại cảm thấy nỗi cô đơn len lỏi trong lòng.

 

Trong xã hội này, sự nổi bật có thể thu hút nhiều ánh nhìn, nhưng tôi lại không phải là người như vậy. Những cô gái xinh đẹp, tự tin, luôn thu hút sự chú ý từ những chàng trai, còn tôi thì ngược lại. Trong mắt mọi người, tôi chỉ là một cô giáo bình thường, không có gì đặc biệt để khiến họ muốn đến gần. Tôi không hiểu tại sao cuộc sống lại không cho tôi một cơ hội, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng mình đã quen với sự cô đơn.

 

Mỗi tối, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, khi những ánh đèn thành phố đã bắt đầu tắt, tôi thường ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, một mình và lặng lẽ. Những ngày đầu, nỗi cô đơn khiến tôi cảm thấy bức bách, nhưng dần dần, tôi học cách chấp nhận. Tôi bắt đầu tìm thấy niềm vui trong những thú vui cá nhân mà trước đây chưa bao giờ tôi nghĩ đến. Tôi thích đọc sách, thích viết lách, và đặc biệt, thích những giây phút tự chăm sóc bản thân. 

 

Cuộc sống độc thân mang lại cho tôi một cảm giác tự do mà trước đây tôi không dám mơ ước. Tôi không cần phải lo lắng về việc làm hài lòng ai đó, không phải kiềm chế bản thân trong những cuộc trò chuyện. Tôi có thể làm mọi thứ theo cách của mình. Ngày này qua ngày khác, tôi tự tìm kiếm niềm vui từ những điều nhỏ bé nhất.

 

Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không muốn yêu. Tôi muốn yêu một tình yêu nồng nàn, say đắm, nhưng trong thâm tâm, tôi cũng hiểu rằng tình yêu không phải là thứ dễ dàng. Tôi đã tự nhủ với bản thân rằng, có thể một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy người đàn ông của đời mình. Nhưng cho đến lúc đó, tôi sẽ học cách sống vui vẻ với chính mình.

 

Tôi nhớ có lần, khi ngồi trên ghế sofa, một bộ phim tình cảm đang diễn ra. Tôi bị cuốn hút vào những phân cảnh ngọt ngào, nơi những cặp đôi nắm tay nhau, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào. Trong lòng tôi dấy lên một cảm giác thèm muốn. Tôi ước có một người để cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đẹp đẽ ấy. Nhưng sau đó, tôi nhận ra rằng, để có được những điều đó, tôi cần phải yêu bản thân trước. Và thế là, tôi bắt đầu hành trình tự yêu thương chính mình.

 

Thay vì cứ mãi đắm chìm trong những cảm xúc tiêu cực, tôi tìm đến những hoạt động giúp nâng cao tinh thần. Tôi bắt đầu tập yoga, tham gia các lớp học vẽ, và thậm chí là thử sức với nấu ăn. Mỗi lần hoàn thành một bữa ăn tự tay nấu hay vẽ ra một bức tranh, tôi lại cảm thấy hạnh phúc hơn một chút. Cuộc sống đơn độc có thể tẻ nhạt, nhưng nó cũng mang lại cho tôi sự tự do và khả năng tự chủ mà trước đây tôi không bao giờ nghĩ đến.

 

Thỉnh thoảng, tôi cũng tự tạo cho mình những khoảnh khắc đặc biệt. Tôi thích ánh nến lung linh, một chút nhạc nhẹ, và những cốc trà thơm. Tôi có thể ngồi hàng giờ, mơ mộng về một tương lai tươi sáng. Tôi thường mỉm cười khi nghĩ về những điều nhỏ bé mà mình đã đạt được.

 

Chưa kể, vì sống một mình nên tôi rất thoải mái và tự do với sở thích dâm đãng của mình. Tối nào tôi cũng mở phim Sex kích dục lên xem để có thể tự thỏa mãn chính mình. Nhìn những cái lồn dâm bị con cặc to đụ là cơ thể tôi như nứng lên, khao khát có một con cặc bự đâm lấy cái lồn của tôi. Vì vậy càng xem tôi càng thích, tự đưa tay chơi đùa bầu vú to của mình. Tôi không ngừng nắn bóp lấy bộ ngực của mình, tự chơi đùa núm vú khiến cho nó cứng lên, bản thân thì không ngừng rên rỉ.

 

Tay mò xuống chạm vào cái lồn dâm đang chảy nước vì nứng của mình, tôi vuốt ve thật mạnh, cảm giác kích thích khó mà cưỡng lại được. Đút 2 ngón tay vào trong lỗ lồn của mình, tôi càng lúc càng nhấp càng mạnh, nước lồn chảy ra ướt đẫm cả 2 ngón tay. Tôi càng móc càng nhanh hơn, tiếng rên rỉ cũng bật phát ra khỏi miệng của mình. Vừa thủ dâm làm cơ thể mình sướng và tự giải quyết nhu cầu tình dục của mình. 

 

Tuy nhiên, trong sâu thẳm lòng mình, tôi vẫn cảm thấy một nỗi trống trải. Dù tôi đã quen với cuộc sống một mình, nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng, đôi khi, tôi cũng cần một bàn tay ấm áp, một bờ vai để tựa vào. Dù không ai tán tỉnh hay đến gần tôi, tôi vẫn mong một ngày nào đó, một người sẽ bước vào cuộc sống của tôi và khiến tôi cảm thấy như mình có thể sống cho điều gì đó lớn lao hơn.

 

Tôi vẫn chưa biết được tình yêu sẽ đến với tôi khi nào, nhưng tôi đã học được cách chờ đợi. Tôi sẽ không từ bỏ hy vọng. Ngày mai sẽ là một ngày mới, và biết đâu, có thể tôi sẽ gặp được một người có thể mang lại cho tôi những điều mà tôi khao khát. Cho đến khi đó, tôi sẽ tiếp tục sống cuộc sống của mình, tìm kiếm niềm vui và yêu thương bản thân.

Sex gái nứng lồn Cô giáo dâm dục thích thủ dâm buổi tối
Sex gái nứng lồn Cô giáo dâm dục thích thủ dâm buổi tối