Liếm Lồn Con Dâu Bố Chồng Dượng Vui Vẻ Vô Cùng. Tôi tên là Hoa, một cô gái vừa mới bước vào cuộc sống hôn nhân cách đây một tuần. Trong những ngày đầu sau cưới, tôi đã mơ về một cuộc sống ngập tràn hạnh phúc bên chồng, nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng như ý. Chồng tôi, sau đám cưới, phải đi tập huấn công tác trong vài tháng. Tôi phải đối mặt với một thực tế mới: sống chung với bố chồng.
Điều này ban đầu khiến tôi cảm thấy lo lắng. Bố chồng tôi, thật bất ngờ, lại còn trẻ hơn tôi chỉ 5 tuổi. Ông tên là Minh, và dù có khoảng cách về tuổi tác, nhưng cách sống của chúng tôi lại rất hòa hợp. Ông là một người đàn ông vui tính, cởi mở và có phần phóng khoáng. Tôi không biết phải nói gì khi lần đầu tiên nhìn thấy ông vào ngày chồng tôi đi.
“Chào con, Hoa. Anh Nam nói về con nhiều lắm,” ông Minh mỉm cười khi tôi bước vào nhà. Tôi chỉ biết gật đầu và cười khẽ. Cảm giác ngại ngùng ban đầu đã nhanh chóng tan biến, nhường chỗ cho sự thoải mái.
Thời gian trôi qua, tôi và bố chồng bắt đầu tìm thấy nhiều điểm chung. Chúng tôi đều yêu thích ẩm thực và thường xuyên nấu ăn cùng nhau. Bữa ăn của chúng tôi trở nên phong phú hơn với những món ăn mà cả hai cùng thích. Tôi không phải lo lắng về việc phải hầu hạ hay phục vụ, mà thay vào đó là sự hợp tác vui vẻ trong bếp.
Một buổi tối, sau khi đã nấu xong bữa tối với món gà nướng và salad tươi, chúng tôi ngồi xuống bàn ăn, thưởng thức món ăn và trò chuyện. “Con có muốn uống một ly bia không?” Ông Minh hỏi. Tôi hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng đồng ý. Chúng tôi bắt đầu nhậu nhẹt, tiếng cười vang vọng khắp căn nhà.
Mỗi buổi tối như vậy trở thành một thói quen. Sau khi ăn xong, chúng tôi sẽ kéo nhau ra ban công, nhâm nhi bia và trò chuyện về đủ thứ trên đời. Ông Minh có nhiều câu chuyện thú vị từ thời còn trẻ, từ những chuyến đi công tác đến những kỷ niệm vui vẻ cùng vợ trước kia. Mỗi câu chuyện như một mảnh ghép làm cho tình cảm giữa chúng tôi ngày càng gắn kết.
Tôi thường nhớ về chồng mình trong những lúc như thế. “Ông có nghĩ là anh Nam sẽ về sớm không?” Tôi hỏi trong một buổi nhậu nhẹt. Ông Minh nhìn tôi với ánh mắt thông cảm. “Con yên tâm, anh ấy sẽ về thôi. Nhìn con như vậy, chắc chắn anh ấy cũng nhớ con lắm,” ông nói. Lời nói của ông như một liều thuốc an ủi, khiến tôi cảm thấy bớt cô đơn hơn.
Những đêm nhậu nhẹt bên bố chồng không chỉ giúp tôi quên đi nỗi nhớ chồng mà còn khiến tôi nhận ra nhiều điều về cuộc sống. Ông Minh dạy tôi cách sống tích cực, không để những điều nhỏ nhặt làm mình buồn phiền. Chúng tôi cùng nhau nấu ăn, cùng nhau nhậu, và cùng nhau cười đùa, tạo nên một bầu không khí ấm cúng và đầy tiếng cười.
Dần dần, tôi cảm thấy như mình có một người bạn đồng hành, hơn là một người bố chồng. Ông không chỉ là cha của chồng tôi, mà còn là một người hiểu và đồng cảm với tôi. Tôi không còn cảm thấy đơn độc khi chồng đi vắng. Mỗi khi có nỗi buồn, tôi lại tìm đến ông Minh, chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình. Ông luôn lắng nghe và đưa ra những lời khuyên hữu ích, và khiến cho tôi thỏa mãn trên giường như Vlxx Không Che mỗi khi đóng giả làm chồng tôi
Nhìn anh một cách quyến rũ, tôi bắt đầu tự cởi đồ của mình ra để khoe trọn vóc dáng xinh đẹp. Cặp vú to tròn, cái eo thon nhỏ cùng bờ mông căng tròn, cái mu lồn nóng bỏng. tôi vui vẻ cạ cơ thể của mình lên người anh, anh nhanh chóng ngậm lấy một bên vú của tôi mà bú mút thật mạnh. anh càng bú mút càng khiến cho tôi sung sướng, bàn tay cũng đưa xuống chạm vào con cặc của anh. Đổi sang chủ động, tôi liếm láp núm vú của anh, càng bú càng hăng khiến anh không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
Lưỡi tôi không ngừng liếm mút, di chuyển xuống dưới chạm vào con cặc của anh mà ngậm vào. tôi sung sướng càng bú mút càng hăng, lưỡi đảo đều làm cho con cặc ấy dần trở nên cương cứng hơn nữa. Anh đè tôi xuống, tôi như hiểu ý mà banh 2 chân của mình ra, con cặc cứng của anh đâm mạnh vào trong lồn của tôi. Bắt đầu từng nhịp nhấp mạnh dần, anh không ngừng đụ thật sâu thật mạnh bạo khiến cho tôi sướng đến mức rên rỉ lớn, cái lồn cũng không ngừng chảy nước ra ngoài.
Một tháng sau, khi chồng tôi trở về, tôi đã thay đổi nhiều. Tôi không chỉ là một cô dâu mới mà còn là một cô gái trưởng thành hơn, tự tin hơn. Chồng tôi rất vui khi thấy tôi hòa hợp với bố anh. “Em đã làm tốt lắm,” anh nói với tôi, và tôi cảm nhận được niềm tự hào trong ánh mắt của anh.
Cuộc sống với bố chồng đã giúp tôi không chỉ thích nghi mà còn phát triển bản thân. Tôi nhận ra rằng, trong mỗi hoàn cảnh, luôn có những điều tốt đẹp chờ đợi để được khám phá. Những bữa tối nhậu nhẹt cùng ông Minh sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp trong tâm trí tôi, giúp tôi luôn trân trọng và yêu thương gia đình của mình hơn.
Giờ đây, khi ngồi bên chồng và bố chồng trong những bữa ăn chung, tôi biết rằng mình đã tìm được một mái ấm thực sự. Những giây phút bên nhau, dù chỉ là những cuộc trò chuyện giản đơn, cũng trở thành những khoảnh khắc quý giá, là nguồn động lực để tôi tiếp tục xây dựng hạnh phúc gia đình.