Chơi nhau trong chuyến du lịch cho bớt cô đơn. Sau những ngày tháng làm việc mệt mỏi, tôi và em quyết định đi du lịch cùng nhau. Chúng tôi chỉ là hai người bạn thân, cùng nhau lên kế hoạch cho chuyến đi này với mục đích đơn giản là xả stress, thư giãn và tìm lại chút cân bằng cho cuộc sống vốn dĩ quá đỗi căng thẳng.

 

Chúng tôi chọn một điểm đến yên tĩnh, không quá ồn ào, với những bãi biển xanh ngắt và khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Sau một ngày dài di chuyển, cuối cùng, chúng tôi cũng đã đến được khách sạn. Lúc này trời đã xế chiều, mặt trời dần lặn sau những dãy núi xa xa, để lại phía sau một bầu trời rực rỡ sắc màu. Chúng tôi mệt nhoài sau chuyến đi dài, nhưng cả hai vẫn không giấu được sự háo hức vì được tận hưởng kỳ nghỉ mong đợi.

 

Phòng của tôi và em nằm cạnh nhau, nên khi nhận phòng xong, chúng tôi chia nhau về phòng để cất hành lý và nghỉ ngơi một chút trước khi đi tìm thứ gì đó để ăn tối. Tôi nằm dài trên giường, tận hưởng cảm giác thoải mái khi cuối cùng cũng được nằm nghỉ sau chặng đường xa. Những ánh đèn vàng dịu dàng từ trần nhà tỏa xuống khiến không gian trở nên ấm áp và dễ chịu hơn.

 

Tôi đang chìm vào trạng thái thả lỏng, mắt nhắm lại, thì bất chợt nghe thấy tiếng gõ cửa. Ban đầu tôi nghĩ mình nghe nhầm, nhưng tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa, rõ ràng và khẩn thiết hơn. Tôi đứng dậy, ra mở cửa thì thấy em đứng đó, có vẻ hơi ngượng ngùng. Em nói:

 

– “Phòng em bị hư vòi nước rồi, không tắm được. Em có thể sang đây tắm nhờ được không?”

 

Tôi hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng gật đầu. Chúng tôi là bạn thân, và việc này cũng không có gì quá khó khăn. Tôi nói:

 

– “Được chứ, vào đi. Em cứ thoải mái như ở nhà nhé.”

 

Em bước vào phòng, trên tay là bộ đồ ngủ và mấy món đồ dùng cá nhân. Tôi quay lại giường ngồi, cố tỏ ra tự nhiên nhất có thể để em không cảm thấy ngại ngùng. Em đi vào phòng tắm, cánh cửa khép lại, tiếng nước chảy vang lên, hòa cùng tiếng quạt máy tạo nên một không gian yên bình, có chút lạ lẫm.

 

Tôi ngồi đó, bật tivi lên để xem gì đó cho đỡ trống trải, nhưng đầu óc thì cứ mãi nghĩ về em. Tôi tự hỏi, liệu em có cảm thấy bất tiện khi phải sang phòng tôi như thế này không. Chúng tôi đã quen biết nhau từ lâu, và cùng nhau chia sẻ rất nhiều điều trong cuộc sống, nhưng lần này, không hiểu sao tôi lại thấy bối rối hơn bình thường.

 

Khoảng 15 phút sau, em bước ra từ phòng tắm, tóc còn ướt và mặc bộ đồ ngủ đơn giản nhưng vô cùng dễ thương. Em nhìn tôi cười:

 

– “Cảm ơn anh nhé, vòi nước phòng em hư đúng lúc quá.”

 

Tôi cười đáp:

 

– “Không có gì đâu, chỉ là chuyện nhỏ mà. Em ngồi nghỉ một chút không?”

 

Em gật đầu rồi ngồi xuống ghế cạnh giường. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhau về chuyến đi, về những dự định sắp tới. Em kể cho tôi nghe về công việc, về những áp lực mà em đã phải đối mặt trong suốt thời gian qua. Tôi lắng nghe, cảm nhận được sự mệt mỏi ẩn sau nụ cười của em. Chúng tôi chỉ muốn tìm kiếm một khoảng thời gian yên bình, để tạm quên đi những lo toan của cuộc sống, và giờ đây, chúng tôi đang ở đây, chia sẻ với nhau những phút giây bình dị nhưng đáng trân trọng.

 

Nhìn em trong lúc này, đầu tôi liền thoáng hiện qua những hình ảnh nhạy cảm trong bộ Phim Sex Hay Nhất tôi vừa xem để thủ dâm. con cu tôi dần cương cứng trong lớp quần áo, em nhìn thấy và nuốt nước bọt. Em nhìn tôi e ngại rồi đưa tay chạm vào con cặc của tôi mà vuốt ve khiến cho nó cứng hơn. Lôi con cặc của tôi ra, em ngậm lấy con cặc của tôi mà bú mút cực mạnh khiến cho tôi sung sướng, đẩy mạnh con cặc của mình vào sâu bên trong cổ họng của em hơn.

 

Em và tôi bắt đầu cởi đồ ra, cơ thể cả 2 trần truồng quấn lấy nhau mà nằm đè lên giường. em vui vẻ banh cái lồn của mình ra chờ tôi đâm con cặc vào bên trong, chiều ý em tôi cũng đút cặc mình vào trong đó. Cái lồn nhỏ của em chảy nước ra bên ngoài làm cho tôi cảm thấy hứng thú, 2 mép lồn ôm chặt lấy con cặc của tôi hơn. Tôi đã quá nứng, vội đẩy nhanh tốc độ đụ liên tục con cặc vào sâu bên trong lỗ lồn của em. Mỗi một nhịp đâm mạnh khiến em sung sướng hơn, tôi cùng em ôm nhau đụ đến khi cả 2 cùng thỏa mãn. 

 

Thời gian trôi qua, cả hai dần thả lỏng, tiếng cười của em vang lên khiến không khí trong phòng trở nên ấm áp hơn. Chúng tôi nói chuyện đến khi nhận ra trời đã tối hẳn. Tôi đứng dậy, nhìn em rồi nói:

 

– “Chắc mình nên đi tìm gì đó ăn thôi, em đói chưa?”

 

Em gật đầu, đôi mắt sáng lên như thể đang chờ đợi điều này từ lâu. Chúng tôi cùng nhau ra ngoài, bước trên những con đường nhỏ ven biển, ánh đèn đường mờ ảo soi sáng lối đi. Gió biển thổi nhẹ, mang theo hương vị mặn mòi khiến tâm hồn tôi cảm thấy thư thái hơn bao giờ hết.

Chơi nhau trong chuyến du lịch cho bớt cô đơn
Chơi nhau trong chuyến du lịch cho bớt cô đơn