Hai năm đã trôi qua kể từ ngày em và tôi chia tay. Thời gian ấy, tôi đã nghĩ rằng sẽ dễ dàng quên em, nhưng không, cảm xúc đó cứ đeo bám lấy tôi như một bóng ma không bao giờ rời xa. Em, cô gái mà tôi từng yêu đến điên cuồng, giờ đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Định kiến xã hội và áp lực từ gia đình đã khiến chúng ta phải rời xa nhau, nhưng tình yêu của tôi dành cho em chưa bao giờ phai nhạt.
Hôm nay, thành phố như đẹp hơn, ánh nắng vàng nhẹ nhàng chiếu xuống con đường mà tôi đang đi. Tôi đang trên đường đến một quán café quen thuộc, nơi chúng tôi từng ngồi nói chuyện hàng giờ về những giấc mơ và dự định tương lai. Khi bước vào quán, tôi thấy em đang ngồi một góc, ánh sáng hắt lên gương mặt xinh đẹp của em. Vẫn là nụ cười ấy, vẫn là ánh mắt ấy, nhưng giờ đây, nó còn mang một chút trưởng thành và quyến rũ.
“Chào em,” tôi lắp bắp, không thể tin vào mắt mình.
Em ngẩng lên, ánh mắt ngạc nhiên nhưng ngay sau đó là nụ cười rạng rỡ. “Chào anh, lâu quá không gặp!”
Cảm giác hồi hộp và nghẹn ngào tràn ngập trong tôi. Chúng tôi đã nói chuyện về cuộc sống của nhau, về những gì đã xảy ra trong suốt hai năm qua. Thời gian trôi qua, nhưng tình cảm trong tôi vẫn còn nguyên vẹn. Tôi không thể kiềm chế được sự bồi hồi, những kỷ niệm đẹp đẽ ùa về, khiến trái tim tôi đau nhói.
Những cuộc hẹn hò đầu tiên, những buổi chiều bên nhau, tiếng cười, những cái ôm ấm áp… tất cả hiện về như một bộ phim chiếu chậm. Tôi nhận ra rằng, mặc dù đã hai năm trôi qua, nhưng em vẫn xinh đẹp và ngọt ngào như thế. Tôi chợt nhớ lại lý do mà chúng tôi chia tay – định kiến của gia đình, sự áp lực từ xã hội, những ánh mắt dò xét. Nhưng giờ đây, nhìn em, tôi biết mình không thể đánh mất người con gái tuyệt vời này lần nữa.
Sau cuộc gặp gỡ đó, tôi quyết định không để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa. Tôi muốn đưa em trở lại cuộc sống của tôi. Chúng tôi đã gặp nhau nhiều lần hơn, và trong từng khoảnh khắc, tôi cảm nhận rõ ràng tình cảm của mình dành cho em càng lúc càng sâu đậm. Em có vẻ cũng cảm nhận được điều đó, đôi mắt sáng lên mỗi khi tôi gần lại.
Một buổi tối, sau khi cùng nhau đi dạo dưới những hàng cây rợp bóng, tôi đưa em về nhà. Không biết từ đâu, lòng tôi trào dâng một cảm xúc mãnh liệt, một khao khát cháy bỏng. Khi bước vào nhà, không khí tĩnh lặng nhưng đầy hồi hộp. Tôi nhìn thẳng vào mắt em, và cảm giác như mọi thứ xung quanh đều tan biến.
“Em có biết anh nhớ em nhiều đến mức nào không?” tôi hỏi, giọng trầm xuống.
Em cúi đầu, một chút ngại ngùng nhưng cũng đầy ấm áp. “Em cũng nhớ anh.”
Khi tôi tiến lại gần, tim đập mạnh hơn bao giờ hết. Em đứng im, ánh mắt ấy nói lên tất cả. Tôi không thể chịu đựng được nữa, tôi tiến lại gần, ôm chặt lấy em. Cảm giác bình yên khi có em trong vòng tay khiến mọi lo lắng tan biến.
Tôi đưa em lên giường, nhẹ nhàng đặt em xuống. Không gian lặng im, chỉ còn lại tiếng thở đều đều của cả hai. Trong khoảnh khắc đó, tôi hôn lên trán em, rồi xuống môi. Mọi rào cản, mọi định kiến bỗng chốc biến mất. Chúng tôi đã quay lại với nhau, không còn sợ hãi, không còn nghi ngờ. lúc ấy cả 2 chúng tôi cùng nhau hòa quyện, cảm xúc dâng trào như những nam nữ chính trong Phim Sex Hay.
Bàn tay mềm mại của em chạm vào đũng quần của tôi mà vuốt ve khiến cho tôi sung sướng vô cùng. Bàn tay ấy chạm đến đâu làm cho tôi sung sướng đến đó, em không ngừng vuốt mạnh khiến cho con cặc tôi cương lên. Lôi con cặc bự của tôi ra khỏi đũng quần, em dùng chiếc lưỡi của mình mà liếm láp lên xuống khiến cho nó cương lên. Tôi sung sướng mà thở dốc, ấn đầu em vào sâu để con cặc của tôi cắm sâu vào trong cổ họng của em hơn. Tôi không ngừng hẩy mạnh, con cặc của tôi cứ thế liên tục di chuyển vào cổ họng của em.
Bàn tay của tôi thì chạm vào cái lồn của em mà vuốt ve thật mạnh khiến cho nước lồn của em chảy ra nhanh hơn. Nghe tiếng em cầu xin khến cho tôi vui vẻ vô cùng, nhét con cặc của mình vào bên trong cái lồn đầy nước của em mà nhấ nhô. Tôi ra sức đụ mạnh hơn, em thì ôm chặt lấy tôi mà rên rỉ, tiếng rên rỉ ấy như kích thích tôi hơn nữa. đẩy nhanh tốc độ, con cặc của tôi cứ thế mà đụ mạnh và nhanh hơn làm em nhanh chóng lên được đỉnh.
Tôi biết rằng, dù có phải đối mặt với những khó khăn phía trước, tôi sẽ không bao giờ để em rời xa một lần nữa. Chúng tôi đã mất hai năm để tìm ra đường quay về, và giờ đây, tôi chỉ muốn giữ em mãi bên mình. Tình yêu này không chỉ là một cảm xúc, mà là sự quyết tâm vượt qua tất cả để cùng nhau bước tiếp trên con đường của chúng ta.
Và từ giây phút đó, tôi biết rằng, dù thế giới ngoài kia có bao nhiêu khó khăn, tình yêu của chúng tôi sẽ mãi mãi tồn tại.