Tôi tên là Minh, năm nay đã gần ba mươi, là một người đàn ông sống khá đơn giản. Tôi có một người bạn thân từ hồi cấp ba, tên là Linh. Cô ấy là một cô gái mạnh mẽ và luôn tự tin với mọi thứ trong cuộc sống. Chúng tôi đã từng có một tuổi thơ thật tươi đẹp, từng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, và luôn là người đầu tiên có mặt khi người kia gặp khó khăn. Tuy nhiên, tình bạn khác giới đôi khi không tránh khỏi sự phức tạp, và tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mọi thứ lại trở nên rối ren đến thế này.
Linh cưới chồng được hơn một năm. Người đàn ông của cô ấy có vẻ ngoài ổn, công việc ổn, nhưng lại có một trái tim không mấy mặn mà. Ngày Linh báo tin cô ấy có thai, tôi đã vui mừng thay cho bạn mình. Nhưng tôi cũng cảm nhận rõ, từ khi kết hôn, Linh không còn nụ cười hồn nhiên như xưa. Đặc biệt, khi biết rằng chồng cô ấy thường xuyên vắng nhà, lạnh nhạt và chẳng quan tâm đến cuộc sống gia đình, tôi càng cảm thấy lo lắng cho cô bạn thân của mình.
Cách đây hai tuần, chồng Linh lại rời khỏi nhà với lý do “công việc” mà không một lời tạm biệt. Cô ấy biết, và tôi cũng biết, chẳng có công việc nào cần phải bỏ đi lâu như thế mà không có lấy một cuộc điện thoại. Hôm đó, Linh đến nhà tôi, mắt sưng húp, ngồi bệt xuống ghế và chẳng nói năng gì. Tôi đun ấm trà, rồi ngồi xuống cạnh cô ấy, lặng lẽ chờ cô ấy mở lời. Chúng tôi đã thân nhau đến mức không cần nói cũng hiểu được nỗi lòng nhau, nhưng tôi biết, Linh cần một ai đó để dựa vào lúc này.
“Anh Minh, em không biết phải làm sao nữa. Em mệt mỏi quá,” Linh thì thầm, giọng cô ấy khàn đi vì khóc nhiều. “Anh ấy không về, không gọi, chẳng biết có quan tâm em và con hay không.”
Tôi nhìn Linh, lòng tôi quặn đau khi nhìn thấy cô ấy yếu đuối đến vậy. “Em có anh ở đây mà, Linh. Anh sẽ luôn ở bên em,” tôi nói, cố gắng trấn an cô ấy. Linh khẽ mỉm cười, nhưng đôi mắt vẫn buồn sâu thẳm.
Ngày hôm sau, rồi những ngày tiếp theo, Linh liên tục ghé qua nhà tôi. Cô ấy không còn chỗ nào để trút bầu tâm sự, và tôi hiểu rằng cô ấy cần sự an ủi nhiều hơn bao giờ hết. Những lần cô ấy đến, chúng tôi ngồi cùng nhau, nói chuyện về những điều không đầu không cuối, cố gắng để quên đi những đau khổ mà Linh đang phải chịu đựng.
Rồi hôm nay, Linh lại đến, nhưng lần này có điều gì đó khác lạ. Cô ấy không còn khóc, mà trông như một người đã mệt mỏi với tất cả. “Anh Minh, em chỉ muốn một chút bình yên thôi, chỉ một chút thôi,” Linh nói, đôi mắt cô ấy nhìn tôi với sự tha thiết và mong manh. Tôi không biết phải trả lời thế nào. Tôi là một người đàn ông, tôi hiểu rõ sự ích kỷ của đàn ông và sự tổn thương mà Linh đang phải chịu đựng.
“Anh biết, Linh. Anh biết mà,” tôi đáp, và trong lúc ấy, tôi chỉ muốn làm bất cứ điều gì để cô ấy không còn phải chịu đau khổ. Tôi đưa tay ra, kéo Linh lại gần, để cô ấy tựa vào vai mình. Cô ấy khóc, nhưng không còn là những tiếng nấc nghẹn ngào mà chỉ là những giọt nước mắt lặng lẽ rơi.
Trong giây phút ấy, tôi nhận ra rằng, tình bạn giữa chúng tôi đã vượt qua ranh giới thông thường. Tôi không biết mình có đang làm đúng hay không, nhưng trái tim tôi mách bảo rằng tôi muốn che chở và bảo vệ Linh, dù điều đó có nghĩa là vượt qua những giới hạn mà chúng tôi đã tự đặt ra từ bao lâu nay.
Linh ngước nhìn tôi, ánh mắt đầy bất định. Cô ấy không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên má tôi. Chúng tôi nhìn nhau, và trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy một thứ cảm xúc mãnh liệt mà tôi không thể diễn tả được thành lời. Tôi biết, đây là lúc quyết định, là khoảnh khắc mà mọi thứ có thể thay đổi mãi mãi.
Tôi cúi xuống, và đôi môi chúng tôi chạm nhau. Đó là một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng đầy cảm xúc. Tôi cảm nhận được sự cô đơn và đau đớn của Linh, và tôi muốn làm mọi cách để giúp cô ấy vượt qua. Chúng tôi ôm chặt lấy nhau, và tôi hiểu rằng từ giờ trở đi, tôi sẽ không còn chỉ là bạn thân của Linh nữa.
Linh cũng vui vẻ đáp lại tôi, tôi biết Linh rất lâu rồi không được quan tâm và được thỏa mãn, nên hôm nay tôi sẽ thỏa mãn cho em. Mở một bộ Phim Sex lên, tôi và em cùng xem cùng làm tình. Tôi đưa tay xoa cái bụng to của em, em thì vui vẻ đưa tay vuốt ve con cặc của tôi để khiến cho nó cương cứng. rất lâu rồi em chưa được chạm vào con cặc to như thế, nên em càng vuốt càng ghiền, tôi cũng vui vẻ để cho em chơi đùa với con cặc bự của tôi nhiều hơn.
Tôi nằm xuống, con cặc bự của tôi dựng đứng chỉa lên trời, em vui vẻ trèo lên người tôi ngồi xuống. cái lồn của em mút chặt lấy con cặc của tôi, em bắt đầu nhún nhảy thật mạnh làm cho con cặc tôi đâm thật sâu vào bên trong lỗ lồn của em. Từng động tác nhún nhảy mạnh, cặc tôi càng lúc càng chui sâu vào trong cái lồn dâm của em nhanh hơn. Không biết cả đêm đó chúng tôi đã chơi bao nhiêu nháy với nhau, nhưng cả 2 đều rất thỏa mãn.