Đến nhà người yêu chơi rồi chơi luôn chị em. Hân và Hà, hai cô gái sinh ra trong cùng một ngày, cùng một giờ, cùng một nơi. Họ giống nhau đến mức đôi khi ngay cả mẹ cũng phải gật đầu tán thành khi có ai đó hỏi “Ai là ai?”. Hân là em gái, và tôi, một chàng trai 22 tuổi, đã phải sống chung với sự nhầm lẫn này từ khi còn nhỏ. Đôi khi, tôi tự hỏi nếu có ai đó bảo tôi rằng họ là hai người khác nhau thì có lẽ tôi sẽ chỉ cười mà thôi.

 

Hôm đó là một buổi chiều thứ bảy đẹp trời, Hân mời tôi đến nhà chơi. Tôi biết rằng hôm nay Hà cũng sẽ ở nhà, nhưng tôi không nghĩ rằng điều đó lại trở thành một chuyện lớn. Hân nói với tôi rằng cô ấy đã chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon. Tôi không thể từ chối, đặc biệt khi thấy hình ảnh Hân rạng rỡ trong bộ váy trắng tinh khôi. Tôi nhanh chóng dọn dẹp và chạy đến nhà bạn.

 

Khi đến nơi, Hân đã ở trong bếp, mùi thơm từ những món ăn lan tỏa khắp không gian. Hà cũng có mặt, nhưng tôi không nghĩ nhiều về việc họ giống nhau. Sau vài tiếng đồng hồ, chúng tôi đã có một bữa tiệc thịnh soạn. Tiếng cười vang lên không ngừng, và mọi thứ diễn ra như một ngày bình thường. Chúng tôi cùng nhau ăn uống, nói chuyện và tận hưởng thời gian bên nhau.

 

Đến khi bữa tiệc kết thúc, Hân và Hà quyết định xem phim. Hân đã chọn một bộ phim tình cảm hài hước, và tất cả chúng tôi cùng ngồi trên ghế sofa. Tôi cảm thấy thoải mái khi ngồi giữa hai cô gái, trò chuyện vui vẻ. Nhưng tôi không hề biết rằng mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp.

 

Sau khi xem phim xong, Hân nói cô ấy muốn đi ngủ sớm, và Hà cũng cảm thấy buồn ngủ. Họ rủ tôi ở lại qua đêm. Tôi đồng ý, và sau khi họ đi vào phòng, tôi cũng tìm chỗ để nghỉ ngơi. Nhưng trong đầu tôi lại có một ý nghĩ kì lạ: “Hôm nay chắc phải ngủ chung với Hân”.

 

Tôi vào phòng, ánh đèn mờ ảo và cảm giác yên tĩnh bao trùm. Tôi thấy một bóng dáng nằm trên giường, và không chần chừ, tôi liền trèo lên giường, vòng tay ôm lấy cô ấy từ phía sau. “Hân, hôm nay vui quá!” tôi thầm thì, lòng tràn đầy hạnh phúc.

 

Nhưng rồi, một giọng nói quen thuộc vang lên, “Em không phải Hân.” Tôi bỗng dừng lại, trái tim như ngừng đập. Thì ra, đó là Hà, chị gái của Hân. Tôi vừa ngại ngùng vừa hoảng sợ, nhận ra rằng mình đã lầm lẫn. Cái ôm này không nên xảy ra, và tôi đã vượt qua ranh giới của sự nhầm lẫn đáng tiếc.

 

“Hà! Em xin lỗi!” tôi vội vã lùi lại, gương mặt nóng bừng. Tôi không biết phải nói gì, chỉ biết lắp bắp xin lỗi. Hà cười, nhưng có phần ngại ngùng. “Chuyện này không phải lần đầu đâu, anh biết mà.” Câu nói của cô ấy khiến tôi cảm thấy xấu hổ gấp bội.

 

“Thật sự em không muốn như vậy…” tôi nói, vẫn còn hoang mang. “Lần sau anh sẽ cố gắng phân biệt giữa hai chị em.” 

 

Hà nhìn tôi với ánh mắt đầy thương cảm. “Thôi nào, không cần phải lo lắng. Chúng ta đều biết rằng điều này có thể xảy ra.” Cô ấy cười nhẹ, và không khí căng thẳng dần được xua tan.

 

Tôi đứng dậy, cố gắng bình tĩnh lại. “Tại sao hai chị em lại giống nhau đến vậy?” tôi hỏi, nhưng câu hỏi đã đến quá muộn. Hà chỉ lắc đầu, nói rằng đó là điều tự nhiên. 

 

Nhưng Hà lại cố tình quyến rũ tôi, nhìn cơ thể đẫy đà ấy khiến cho tôi nhịn không nổi, chỉ muốn đè ra mà chơi ngay tại chỗ luôn mà thôi. Hà dụ tôi vào phòng, mở cho tôi xem phim Sex Sub cực dâm, điều đó khiến cho tôi càng thêm nứng hơn. Khi Hà ngồi vào lòng tôi, tôi chịu không nổi nữa mà ôm lấy Hà mà hôn môi. Trong khi hôn môi, tay của Hà lần xuống chạm vào con cặc của tôi mà vuốt ve thật mạnh mẽ. vốn dĩ con cặc của tôi đã cứng, nhờ bàn tay mềm mại của em mà con cặc tôi cứng hơn.

 

Đè em xuống, đút con cặc vào trong cái lồn dâm của em, tôi liên tục đụ thật mạnh bạo. Con cặc tôi như một cái máy, liên tục đụ mạnh và sâu vào bên trong. Em cũng hưởng ứng mà ưỡn người lên đón nhận, điều ấy khiến cho tôi hưng phấn hơn mà đụ mạnh hơn, đẩy liên tục con cặc to của mình vào thật sâu bên trong cái mu lồn xinh đẹp nhiều nước ấy hơn nữa. 

 

Buổi sáng hôm sau, Hân thức dậy sớm hơn. Tôi đã định chuồn đi mà không gặp mặt cô ấy, nhưng cuối cùng tôi cũng không thể làm điều đó. Khi Hân bước vào bếp, tôi thấy nụ cười rạng rỡ của cô ấy, lòng tôi lại tràn ngập sự hạnh phúc.

 

“Chào buổi sáng, anh!” Hân nói với giọng vui vẻ. “Hôm qua vui quá phải không?” 

 

“Có, nhưng anh có một điều cần phải nói…” tôi ngập ngừng.

 

“Tại sao? Có chuyện gì?” cô ấy hỏi, ánh mắt vẫn đầy sự quan tâm.

 

Tôi hít một hơi sâu, quyết định sẽ nói cho Hân biết về sự nhầm lẫn đáng tiếc của tối qua. Nhưng tôi cũng biết rằng điều quan trọng nhất bây giờ là duy trì mối quan hệ tốt đẹp với cả hai chị em. Tôi chỉ hy vọng rằng từ giờ trở đi, tôi sẽ không mắc lại sai lầm ngớ ngẩn đó nữa.

Đến nhà người yêu chơi rồi chơi luôn chị em
Đến nhà người yêu chơi rồi chơi luôn chị em